Đừng nhầm lẫn giữa lãnh đạo và chủ sở hữu, hãy để người giỏi nhất vận hành cỗ máy doanh nghiệp của bạn

Đã khá nhiều tác giả bàn về hai đặc tính cần có này của người làm quản lý, dưới đây chỉ là một câu chuyện nhỏ về trải nghiệm của bản thân tôi.


Ảnh minh họa

Môi trường rèn luyện khắc nghiệt trong các công ty chuyên nghiệp tạo ra những con người có khả năng vượt trội. Họ vượt trội không chỉ vì khả năng chuyên môn hay kiến thức, mà còn vì cá tính rõ ràng và mạnh mẽ mà họ được luyện tập trong môi trường đó.

Khi tôi nhận việc quản lý một công ty cổ phần trước đây, Chủ tịch HĐQT hỏi tôi mức lương, câu trả lời của tôi làm anh ta giật mình. Vì tôi chỉ lấy ở mức X/2 so với mức mà anh ta nghĩ tôi sẽ yêu cầu là X.

Lý do tôi đưa ra là vì tôi tự thấy mình sẽ chỉ xứng đáng nhận mức lương X khi tôi tạo ra lãi cho công ty, chứ không phải khi công ty còn đang giai đoạn đầu tư, lỗ rất nhiều!

Điều thứ hai, đó là tôi không muốn nhận lương cứng mà muốn nhận mức lương do chính tay tôi tạo ra bằng X/2 + 1 tới 2% trên tổng thể doanh số toàn quốc của công ty đó! Theo cách tính này, lương của tôi sẽ gia tăng liên tục và chỉ trong 2 năm sẽ vượt qua ngưỡng X mà công ty đó đề ra ban đầu.

Giai đoạn đầu tiên khi triển khai công việc, tôi đặt ưu tiên vào bộ phận của chính mình, là đội sales, vì đó là cốt lõi tạo ra doanh số cho công ty. Sau 5-6 tháng, hệ thống đại lý và nhân sự sales của tôi đã ổn và chạy tốt trên toàn quốc. Lúc ấy, tôi chuyển sang giai đoạn 2, nâng cấp hệ thống admin và hỗ trợ để theo kịp với tốc độ phát triển của đội sales. Công ty cần có thêm những người vững vàng về quản trị hệ thống hỗ trợ sau lưng đội sales. Hội đồng quản trị phê duyệt và tuyển giúp tôi một người rất có năng lực và kinh nghiệm trong lĩnh vực này.

Chỉ 2 tuần làm việc với nữ quản lý mới tôi đã thấy đây đúng là người mà tôi cần. Thêm 2 tháng nữa, tôi thấy chị ấy còn nhỉnh hơn mình ở một số lĩnh vực quản trị hệ thống. Vậy là tôi bàn với chị ấy một việc, đó là tôi muốn đảo vị trí, tôi muốn chị ấy làm thay vị trí Tổng Giám đốc của tôi và tôi sẽ làm giám đốc Kinh doanh toàn quốc dưới quyền của chị ấy.

Khi nghe lời đề nghị này, chị tỏ ra khá ngạc nhiên, nhưng sau đó, khi thấy tôi đề nghị thẳng vấn đề với chủ tịch HĐQT thì chị ấy mới hiểu tôi thực sự muốn tốt cho công ty, vì sắp xếp kiểu đó, tôi mới đủ điều kiện phát huy hết năng lực của mình, cũng như đạt mục tiêu mà công ty đề ra là lên sàn chứng khoán.

Rất tiếc, đề nghị của tôi đã không được phê duyệt dù tôi tin là nếu làm được như thế thì doanh số của công ty không chỉ tăng mà còn bùng nổ ở các giai đoạn tiếp theo!

Sau này ngồi phân tích lại, có ai hỏi tôi là tôi nghĩ gì khi làm như vậy, thì câu trả lời là tôi không xen cảm xúc vào câu chuyện đó. Cái mà tôi thấy và nghĩ là áp dụng leadership và ownership vào công việc hàng ngày. Và đó là điều tôi biết ơn vì đã từng được học ở công ty liên doanh đầu tiên tôi đi làm.

Theo Trí Thức Trẻ